[...] Translators just didn't get recognition, they didn't expect to make much of a living, just get by. Very few people were actually trained as translators, but most had a solid college education and a solid knowledge of languages, at least their own language. I had a friend who fell exactly into that category and my circle of friends expanded to include other translators. I found them to be much more interesting as people, and discovered that we often had similar life experiences. I never had trouble making friends, but I always felt "different" and I'm sure they felt it too. When my friend retired, she recommended me as her replacement. I now entered the realm of Reinsurance, of which I knew nothing. I was also the only translator there, and didn't have much to fall back on. However, it was another notch up....
On my new job, I started looking through the files, asking questions and got the company to enroll me in Insurance courses. The College of Insurance was across the street, and I consulted fire codes, insurance policies and fire extinguisher catalogs in their library. I was learning what I had never had the luxury of being able to do before: research. The first time I had to translate a proposal for purposes of insurance of a nuclear plant, I got a call from the head man in that department, congratulating me on the job I had done. "Compares favorably with what we are used to," he said. What an upper! What happened was that I consulted a document in the files similar to the one I was tackling for guidance, but when I saw that my predecessor had used the word "nucleus" instead of "core", I realized that the files were useless to me. I went across the street to the library and looked up "nuclear plants." I immediately found all the terminology I needed.
It takes a great deal more than that to be a good translator these days, of course. [...] | [...] Người làm biên dịch từng không được công nhận, họ chỉ kiếm đủ để sống qua ngày chứ không mong có bát ăn bát để. Rất ít người được đào tạo thực sự để trở thành biên dịch viên, nhưng hầu hết đều có trình độ đại học đàng hoàng và nắm vững kiến thức về ngôn ngữ, ít nhất là ngôn ngữ mẹ đẻ. Tôi có một người bạn đúng như thế và tôi cũng mở rộng mối quan hệ để kết giao với những biên dịch viên khác. Tôi thấy con người họ ngoài đời thú vị hơn nhiều và phát hiện ra rằng chúng tôi thường có những trải nghiệm giống nhau trong cuộc sống. Tôi chưa từng gặp khó khăn trong việc kết bạn, nhưng tôi luôn cảm thấy có sự "khác biệt" và tôi chắc rằng họ cũng cảm thấy điều đó. Khi bạn tôi nghỉ hưu, cô ấy giới thiệu tôi vào thay thế. Lúc đó tôi đã bước vào lĩnh vực Tái bảo hiểm mà không biết gì về nó. Tôi cũng là biên dịch viên duy nhất ở đó và chủ yếu phải tự thân vận động. Tuy nhiên, tôi đã lại biến thách thức thành cơ hội.... Ở công việc mới, tôi bắt đầu xem qua hồ sơ, đặt câu hỏi và đề nghị công ty cho tôi tham gia các khóa học về Bảo hiểm. Trường Đại học Bảo hiểm nằm ở bên kia đường, và tôi đã tham khảo các bộ luật về phòng cháy chữa cháy, hợp đồng bảo hiểm và danh mục bình chữa cháy trong thư viện của họ. Lúc đó, tôi đang tìm hiểu điều mà trước đó tôi chưa từng có may mắn được làm đó là: nghiên cứu. Lần đầu tiên tôi phải dịch một bản đề xuất để phục vụ mục đích bảo hiểm cho một nhà máy hạt nhân, tôi đã nhận được cuộc gọi từ trưởng bộ phận đó, chúc mừng tôi đã hoàn thành tốt công việc. "Trước đây chúng ta chưa từng làm tốt như vậy," ông ấy nói. Sướng quá! Thực ra tôi đã tham khảo một tài liệu trong tập hồ sơ tương tự như tài liệu mà tôi đang phải giải quyết để biết cách làm, nhưng khi tôi thấy người tiền nhiệm của mình dùng từ "hạt nhân" thay vì "lõi", tôi nhận ra rằng đống hồ sơ đó chẳng giúp được gì cho mình. Tôi băng qua đường đến thư viện và tra cứu cụm từ "nhà máy hạt nhân". Thế là tôi ngay lập tức tìm thấy tất cả các thuật ngữ mình cần. Tất nhiên, để trở thành một biên dịch viên giỏi ngày nay thì cần nhiều hơn thế. […] |